Thứ ba - 21/01/2014 08:50
Bức thư cuả cô học trò nhỏ
Cô giáo kính yêu của em!
Thời gian thấm thoát thoi đưa, chẳng mấy chốc đã kết thúc học kì I. Suốt một khoảng thời gian học tập và rèn luyện dưới ngôi trường Lê Ngọc Hân thân thương, trong em đã lưu giữ biết bao kỉ niệm đẹp. Hôm nay em viết lá thư này muốn được chia sẻ với cô những suy nghĩ và cũng là một kỉ niệm của một người học trò luôn hướng về cô, luôn muốn được cô quan tâm, yêu thương.
Trong lớp, em là Chủ tịch Hội đồng tự quản, là ban cán sự được cô tin tưởng và các ban tín nhiệm. Tuy vậy, em cũng chỉ là một cô học trò nhỏ vẫn còn nhiều điều cần bảo ban, dạy dỗ. Là một học sinh trong lớp có chữ viết chưa đẹp, đôi lúc, em cảm thấy rất xấu hổ và tự ti. Nhiều lần em đã cố gắng tập viết đẹp nhưng vẫn chưa cảm thấy hài lòng. Chính lúc ấy, cô - người mẹ hiền từ thứ hai của em đã cho em niềm nghị lực, rèn luyện, giúp đỡ em trong học tập. Có thể trong mắt người khác đó chính là công việc của cô, dạy dỗ, uốn nắn cho biết bao thế hệ học trò nhưng đối với em lại là tình yêu thương vô bờ bến của một người mẹ. Dù vậy nhưng không phải ngay từ đầu em đã hiểu điều đó. Trước lúc ấy cũng có lần em đã hiểu sai về cô. Em còn nhớ có lần em viết chữ xấu, bị cô mắng. Khi ấy, trong em đã có những suy nghĩ thiếu chín chắn, những cảm xúc bộc phát mà không hề nghĩ đến hậu quả. Nhưng không hiểu sao em luôn cho rằng những suy nghĩ ấy của mình là đúng. Phải đến khi em cảm nhận được tình yêu thương của cô thì em mới biết mình đã sai. Cô chính là người luôn bên em, bảo ban, dạy dỗ em điều hay lẽ phải. Cô luôn cho em lời khuyên thấm thía để em tiến bộ hơn. Không những vậy cô còn chia sẻ với em những nỗi buồn mà em không thể nói với bạn bè. Mỗi lần nhìn cô giảng bài say sưa đầy tâm huyết hay chứng kiến cảnh cô buồn bã trước đám học trò chúng em, em lại cảm thấy ân hận. Em đã nghĩ sai về cô - người luôn quan tâm và mong muốn mọi điều tốt đẹp cho chúng em. “ Em xin lỗi cô nhiều lắm!”
Cô ạ! Có thể em viết văn chưa hay, lời lẽ cũng chưa mượt mà nhưng những tình cảm mà em dành cho cô là chân thực. Em mong cô đừng buồn vì những suy nghĩ non dại của chúng em. Em chỉ muốn nói với cô rằng: “ Em yêu cô! Cô chính là người mẹ thứ hai của chúng em, người mẹ hiền từ ngày đêm miệt mài bên trang giáo án để cho chúng em bài giảng hay. Giờ đây chúng em đã hiểu tấm lòng yêu thương tha thiết của cô dành cho chúng em. Em xin hứa sang học kì II tới sẽ cố gắng và nỗ lực hơn nữa dể cô không phải phiền lòng về chúng em. Em cảm ơn và xin lỗi cô vì tất cả!”
Học trò của cô
Tác giả bài viết: Nguyễn Châu Giang - 4B
Nguồn tin: TH - Lê Ngọc Hân - TP. Lào Cai
Chú ý: Việc đăng lại bài viết trên ở website hoặc các phương tiện truyền thông khác mà không ghi rõ nguồn http://thanhpholaocai.elc.vn là vi phạm bản quyền